In bài viếtThứ Sáu, Ngày 26 tháng 5 năm 2017 - 9:4

Một ngày mùa hè bên làng quê nhỏ

Năm học rồi cũng kết thúc, nó mang theo cả những kỷ niệm của một thời đầy mơ mộng của tuổi học trò

Tôi sẽ chẳng bao giờ quên những chuỗi ngày đẹp đẽ ấy. Hoa phượng đỏ chói mang theo những cơn mưa rào, tôi rồi cũng nghỉ hè.Mùa hạ của tôi lại bắt đầu với làng quê trù phú kia.

Hạ về rồi, nắng dát vàng bên khung cửa, con ve đầu mùa chỉ chực cất tiếng kêu. Nắng vàng, hong khô những bông lúa, ngả một màu vàng ươm.

Hạ về, về với làng quê, về với tâm hồn tôi !

Tôi mải mê tìm một cánh diều ngủ quên trên cánh đồng trong buổi trưa hè nắng cháy da. Này em bé ơi ! Em thả cánh diều bay cao lên bầu trời bao la và xanh thẳm quá. Em gọi  hè đậu trên vai tôi, trong tiếng ê a của ngày thơ.

Ngày tháng xa lắc tuổi thơ ơi! Tôi nhớ chơi vơi một dòng sông xanh biếc và con đường mòn đầy cỏ dại. Ngôi nhà ba gian cũ kỹ của ông bà nội, ngói nhuộm xanh rêu, tường cũng đã mọc đầy hoa, mùi hoa lan thoang thoảng như ôm trọn cả ngôi nhà và còn gì tuyệt vời hơn khi được đắm mình vào tiếng ru à ơi ngọt ngào của bà.

Cánh đồng mênh mông, còn tôi như đứa trẻ lên ba nhỏ bé đuổi theo những con cào cào. Tôi nâng cặp kính dày cộp lên, nhìn về phía mặt trời, những đàn chim nối đuối nhau bay về tổ, lúc này cả góc trời như một lòng đỏ trứng gà. Đối với tôi, một đứa trẻ thành phố bốn bề là nhà tầng, cao ốc tôi ngẩn ra trước khung cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Hình ảnh minh họa

Đối với tôi làng quê là thế, nó yên bình bởi những tiếng gà gáy, những cái nắng trưa hè, và những con người thân quen hay những cánh diều tuổi thơ. Lòng tôi bất chợt nghe mùa hạ rơi trong ký ức xưa. Một mùa hè rơi trong nỗi nhớ êm đềm, một mùa hè rơi trong tiếng chạng vạng xưa cũ…

 

                                                           Đỗ Thu Trang

                                                          Lớp 6C _ THCS Lê Lợi-CLB Phóng viên nhỏ